Kính Mừng Khánh Tuế Ân Sư 77
Người chọn xuất gia thuở thiếu thời
Bảy bảy xuân về... tuổi hạc vơi
Trải qua năm bốn mùa kiết hạ
Chiêm nghiệm kinh thư rõ từng lời
Thấy ra chân lý khắp mọi nơi
Giác ngộ ngay đây giữa cuộc đời
Đến đi thấy pháp tâm không động
Người ở trong Chân... Tục chẳng rời.
(Liễu Ngộ)
Người ở trong chân... tục chẳng rời
Khai sáng tánh minh tỏ đạo đời
Ngàn nhà một bát cơm du hóa
Ngan ngát sen lòng bước thảnh thơi
Quà xuân tiếp nối khắp muôn nơi.
Tao ngộ trăng xưa pháp rạng ngời
Vườn tâm thanh khiết mừng khánh nhật
Thênh thang cuộc lữ uống trà chơi
(Như Tuệ)
Thênh thang cuộc lữ uống trà chơi
Tuyệt khúc ngân vang ấm cõi đời
Người về mở cửa Huyền vô trụ
Sóng vỗ bờ Không rạng đất trời...
Nhân ảnh vô thường vẫn thế thôi!
Hạc vàng xoãi cánh vạn trùng khơi
Có nghe gió hát mừng khánh nhật
Thơ vượt đường mây - chúc vạn lời.
(Viên Hướng)
Sỏi đá còn reo - chúc vạn lời
Hôm nay con xúc động Người ơi!
Quỳ xuống tri ân Người khai thị
Cho con thấy Pháp giữa cuộc đời.
Cuồng phong bão tố khắp muôn nơi
Thì khúc Vô Thanh vẫn tuyệt vời
Ngay giữa khổ đau là giải thoát
Lời Thầy như thị vẫn ngay đây.
(Tâm Đức Hạnh)
Đêm qua mơ... kịp về mừng Khánh Tuế,
Sư Phụ cười... Lành thay Sadhu! Sadhu!
Nghẹn ngào rơi lệ “kiếp trước căn tu“
Nay, cơ hội đoàn viên dịp Đại Lễ!
Chung quanh Trưởng Lão Đạo Sư trọng hệ,
Hàng giáo phẩm Sư Thúc đến chúc mừng
Thượng thọ bảy bảy... minh triết vẫn lẫy lừng
Phụng hiến Đạo Đời, mặt nào cũng hoàn hảo!
Khép nép quỳ bên lòng thầm tự bảo:
Phúc duyên này tìm lại được lần thứ hai?
Vội vàng chắp tay dâng chút lòng thành
“Phúc thọ miên trường, khinh an pháp thể“
Ô kìa, sao đôi chân khuỵu xuống thế?
Giật mình tỉnh giấc, hổ thẹn làm sao
Chỉ là mơ... chả trách quá ngọt ngào,
Đệ tử phương xa nếp thánh hiền học hỏi!
Ước nguyện theo hương gió bay thành lối,
Hướng về Bửu Long và đến Viên Không...
Đảnh lễ Thầy nhiều lạy chỉ cầu mong,
"Vô lượng cát tường" hành trang tuổi hạc!
(Huệ Hương)
Hướng tâm về nơi ấy
Thành kính tri ân Thầy
Mong cho Ngài sức khỏe
An nhiên từng phút giây.
(Tâm Thiện Tuệ)
Tâm, rỗng lặng hư không
Trí, vầng trăng ngời sáng
Sống tự tại thong dong
Đạo an nhiên tĩnh lắng.
(Chơn Hữu)
Cội Tùng trăm trượng vẫn hiên ngang
Bảy bảy mùa qua cũng chẳng màng
Sáng trong tỉnh thức luôn hiện hữu
Mừng Thầy tự tại giữ nhân gian!
(Đăng Khoa)
Nghìn thu một cánh hạc chiều
Bước chân cõi thế tỏ điều nhân gian
Ung dung tự tại ba ngàn
Phù vân sinh tử một làn kỳ hương
Thong dong sải bước dặm trường
Gương vàng đức hạnh noi đường Từ Tôn
Bóng tùng lặng lẽ vô ngôn
Hải triều âm vỗ không môn tìm về
Cuồng phong bão tố chẳng nề
Tâm không muôn việc đi về thảnh thơi
Trở về trọn vẹn sáng soi
Khúc vô thanh vẫn ngàn đời vô thanh*.
(Huyền Minh)
Người rải lá thay trùng dương hội ngộ
Góp nhặt về ai trải chiếu nương thân
Mỗi chiếc lá vàng trăng xưa cổ độ
Rạng bên trời từng hạt bụi đế chân
Đã chạm đáy mênh mông dòng ngân Tạng
Âm điệu nào vang vọng mấy tầng không
Đời vạn nẻo Người ơi! Bờ bỉ ngạn!
Đến - đi giờ từng hành trạng thong dong
Khánh nhật qua như muôn ngàn thệ nguyện
Trăm năm rồi viên đá cuội lăn quay
Từ độ rót lời xưa theo gió quyện
Người còn yêu muôn thuở thế gian này.
(Viên Hướng)
Kính mừng Khánh tuế nhớ ân thầy
Thạch trụ tùng lâm hiện tại đây
Bảy bảy niên cao đời thánh hạnh
Năm lăm hạ lạp đạo tròn đầy
Pháp ngữ truyền đi vang muôn cõi
Thiền tâm toả sáng vọng ngàn mây
Để lại tấm gương nhiều hậu thế
Đưa đường chỉ lối tận Đông Tây.
(Phước Hạnh)
Tuổi vàng thân hạc dạo muôn nơi
Chuyền đuốc từ quang pháp diệu vời
Tự tại đông tây gieo tuệ sáng
Âm thầm nam bắc rải thiền ngơi
Dụng tâm bi mẫn thương sanh chúng
Điều trí vô ưu liễu nghĩa đời
Hạnh đức viên dung hòa bối điệp
Đến đi chẳng hẹn kiếp mây trôi
(Tánh Thuận)
Hân hoan lời Thầy giảng dạy
Niềm vui hạnh phúc vỡ òa
Con như trở về thời Phật
Nghe từ kim khẩu Thích Ca
Ta vốn chính là vạn pháp
Hạnh phúc sẵn có trong ta
Vì ham mê trò cút bắt
Đường về càng lúc càng xa
Ai cứ xác xao nghiệp quả?
Cầu xin trốn nợ nhân sinh
Không biết cơn mưa Pháp bảo
Vun bồi giác tánh chơn minh
Ai bảo tọa thiền vào định?
Ai bảo đắc định quán thiền?
Trọn vẹn trong từng khoảnh khắc
Niết-bàn tịch tịnh an nhiên
Ai đã vẽ chân cho rắn?
Khổ đau chồng chất nhiêu khê
Nụ cười bỏ bên hiên vắng
Quên mất ngay đây cõi về
Vẻ đẹp cuộc đời mãi thế
Bất toàn, hoàn hảo chỉ là
Ván cờ trò chơi tạo hóa
A ha! Nguồn cội quê nhà.
Ơn Thầy truyền trao Chánh Pháp
Mở toang cánh cửa Chân Như
Hướng về Bửu Long Bảo Tháp
Kính mừng khánh Tuế ân Sư!
(Như Tuệ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét