Tu là THẤY ra sự thật


Tu là THẤY ra sự thật chứ không phải là nỗ lực để đạt được lý tưởng ảo. Bỏ cái thực để đuổi bắt cái ảo là sai lầm trong nhận thức và hành vi, là "thả mồi bắt bóng" và vì vậy phiền não chỉ tăng thêm mà thôi. Pháp chỉ thực khi nó đang là, còn lý tưởng mà con "cho là", "phải là", "sẽ là"... chỉ là ảo.

Mục đích có sẵn rồi

... Khi con thấy “đây là dao động”, “đây là lo âu”, “đây là thất vọng”, “đây là chán nản”, “đây là khổ đau” v.v ... là tự nhiên con đã tỉnh giác rồi đó. Nhưng vì con chưa thấy được giá trị của tỉnh giác một cách vô tâm như thế nên con lại xen vào đó ý muốn giải thoát, thế là con đã đánh mất sự trong sáng vô tâm của vai trò tỉnh giác đích thực.Ýmuốn giải thoát biến tỉnh giác thành dụng cụ và như thế làm gia tăng mâu thuẫn, chồng chất vô minh, trong khi tỉnh giác tự nó đã là cứu cánh rồi con ạ...