THIỀN QUÁN
THIỀN QUÁN
Đêm tịch mặc ta làm con ếch nhỏ
Ngó bóng mình vời vợi ánh trăng khuya
Nghe sinh tử đi qua từng hơi thở
Một lần đi sẽ mãi mãi không về
Ao nước nhỏ chở hết niềm biển lớn
Ta ngồi nghe cuộn chảy những ba đào
Những chân trời màu thiên thanh vô tận
Mắt Phật hiền giữa lồng lộng trăng sao
Chợt xa khuất những phố đời huyên náo
Ta buông tay niềm nhân ngã sau lưng
Dốc đồi hẹn, em về sương ướt áo
Xa lạ rồi... những tri kỷ cố nhân
TỌA THIỀN
Chân xếp kiết già, nghe hơi thở
Buồn vui từ đó cũng mù sương
Em về trong một làn khói mỏmg
Ta ngó bình yên, quán vô thường
MỘT
Trăm năm rồi cũng một chiều
Một vuông đất nhỏ đìu hiu cỏ vàng
Người rồi một chuyến đò ngang
Qua sông một buổi chiều vàng mồ côi.
TOẠI KHANH