Chỉ mỉm cười và mỉm cười thôi


Cứ để mỗi người học bài học của mình rồi trước sau gì ai cũng đều giác ngộ cả. Hãy tin vào sự mầu nhiệm của pháp cho từng căn cơ trình độ khác nhau. Chỉ mỉm cười và mỉm cười thôi...


Kính thưa Thầy!


 Nhân duyên được biết Thầy,

 Phiền não tự rơi rụng, 
 Thấy mênh mang, rỗng lặng. 
 Thy và trò mỉm cười, 
 Im lặng vào cửa KHÔNG. 
 Thy chẳng bảo hành này, 
 Cũng chẳng phải hành kia
 Mà mỗi giây mỗi phút 
 Chỉ thấy để mĩm cười 
 Tự tại và an nhiên!

Tự nhiên con cảm nhận nên viết ra mấy dòng chẳng đầu chẳng cuối. Vậy là Thy đã về Bửu Long rồi! Con kính chúc Thy mạnh khoẻ! Con mong có dịp vào Nam, được về Chùa Tổ Bửu Long thăm Thày ạ! Con kính chào Thy! Con. 


Trả lời: Cám ơn con. Những ngày giảng thiền ở Hà Nội thầy rất hoan hỷ thấy Phật tử nhận ra nguyên lý sống thiền ngày càng thiết thực hiện tại hơn. Thầy thường nói chơi với các Phật tử đến học thiền với thầy là thầy chỉ phá thiền chứ không dạy thiền. Mà thực ra thiền chỉ phá tà kiến và tham ái trong thái độ nhận thức và hành vi của mỗi người thôi chứ không dựng lên bất cứ pháp gì cả. Cái gì do bản ngã dựng lên đều là hư vọng, là hữu vi tạo tác, là pháp chế định tục đế, còn pháp thực tại chân đế thì thì vô vi vô tác làm sao mà dựng được, phải không con?


Hỏi đáp: trungtamhotong.org


           

Nhìn thấy để mỉm cười


Có những vị thiền sư còn khuyên chúng ta hãy mỉm cười với những gì đang có mặt với ta. Ta mỉm cười với mặt trời hồng buổi sáng, với áng mây tím buổi chiều. Chúng ta mỉm cười với buổi sáng thứ hai trong sở làm, mỉm cười với một ngày mưa, với một chiếc lá đẹp, một bài nhạc hay, khi chiếc xe của mình có vấn đề, khi lòng mình đang bất an, khi trong thân mình có một cơn đau…
Mấy tháng trước nướu răng tôi bị đau, tôi có đi bác sĩ vài lần nhưng cũng không thấy bớt. Thấy tôi cứ trở lại phàn nàn, vị bác sĩ nói “Anh biết không, nướu anh bị đau vì nó đang yếu, cần thời gian mới lành hẳn lại. Mà anh cũng nên mừng đi vì nó còn tốt nên anh mới còn thấy đau đó. Chứ khi nào nó không đau nữa thì chừng đó anh hãy lo và phàn nàn!” Cái đau cũng là một dấu hiệu của sự sống bạn hả? Và mỗi ngày tôi mỉm cười với cái đau của mình. Chúng ta hãy làm hết tất cả những gì mình cần làm để cuộc sống nhẹ nhàng hơn, nhưng cũng nhớ mỉm cười với tất cả bạn nhé!
Trong cuộc sống sẽ có những vấn đề, những khó khăn xảy đến cho chúng ta, không tránh được. Chúng như là một mũi tên bắn vào thân ta. Nhưng chúng ta lại thường tự bắn thêm cho mình một mũi tên thứ hai trong tâm, đó là sự buồn khổ, lo âu, tưởng tượng... của mình đối với chúng. Đức Phật khuyên chúng ta đừng nên mang khổ đau chồng lên thêm khổ đau làm gì. Đừng tự bắn cho mình thêm mũi tên thứ hai! Hãy nhìn thấy và mỉm cười với mũi tên thứ nhất, để mũi tên thứ hai trở thành một bàn tay ấm áp chở che của tâm từ, nhờ vậy mà vết thương của ta cũng sẽ được mau lành hơn.
***
Nhưng bạn biết không, tôi trở về với hiện tại không phải để đi tìm hạnh phúc, mà là để tiếp xúc lại với những gì đang có mặt. Hể ta còn tìm kiếm và mong cầu thì ta sẽ không bao giờ gặp. Tôi có đọc một câu thư pháp,“Có khi lỗi hẹn một giờ, lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm.” Tôi nghĩ, chúng ta lỡ hẹn với giây phút hiện tại này không phải vì mình chần chờ, do dự, mà phần lớn cũng tại vì mình cố gắng và mong cầu quá đi thôi. Ta hãy mỉm cười tự nhiên và ngồi lại đây, để mình không phải lỗi hẹn với giây phút này.
Hôm nay trời trở lạnh và nhiều mây. Dường như trời đất cũng vừa mới sang mùa vào cơn mưa buổi sáng nay!

Trích: 
Đừng lỗi hẹn với thực tại
Tác giả: Nguyễn Duy Nhiên