Suy ngẫm và thiền - Thiền là siêu việt trên tâm trí

Suy ngẫm và thiền

Điều đầu tiên và quan trọng nhất cần nhớ là ở chỗ suy ngẫm sẽ không giúp ích chút nào. 'Suy ngẫm' không là gì ngoài lời đẹp cho ‘suy nghĩ'. Người mù có thể liên tục nghĩ về ánh sáng, người đó có thể đi tới những kết luận nào đó nữa, nhưng những kết luận đó không thể đúng được. Dù chúng dường như là đúng thế nào, chúng nhất định là giả, không thực.
Trăng trên trời là một thứ và trăng được phản xạ trong hồ im lặng là thứ khác toàn bộ. Trăng này tồn tại, trăng kia chỉ là việc phản xạ. Nếu bạn nhảy vào trong hồ im lặng bạn sẽ không có khả năng nào bắt giữ được trăng; ngược lại, bạn thậm chí có thể khuấy động sự phản xạ vì hồ sẽ bị khuấy động.
Bạn càng nghĩ, bạn càng tạo ra sóng và gợn sóng trong tâm trí. Điều thực cho người mù làm là không nghĩ về ánh sáng mà chữa lành mắt người đó, với người điếc, không suy ngẫm về âm nhạc mà trải qua quá trình giả kim thuật nào đó điều có thể làm cho người đó nghe được.
Đó là khác biệt giữa suy ngẫm và thiền: thiền mở mắt bạn ra, suy ngẫm là suy nghĩ với mắt nhắm. Thiền là thấy và nghĩ là vẫn còn mù. Nhưng suy nghĩ có thể cho bạn kết luận lớn, rất logic nữa; thực ra chỉ suy nghĩ mới có thể cho bạn các kết luận logic. Thiền sẽ cho bạn kinh nghiệm rất ngược đời - phi logic hay siêu logic, nhưng không bao giờ logic.
Sự tồn tại bao gồm các mâu thuẫn - nó là đủ bao la để chứa mọi mâu thuẫn - nó bao gồm các đối lập cực. Chúng dường như đối lập đối với tâm trí logic, nhưng chúng sâu bên dưới là phần bù nhau trong thực tại. Chúng tồn tại cùng nhau trong một loại tính đồng thời.
Chữ 'meditation' trong tiếng Anh có cùng hương vị như ‘suy ngẫm’. Trong tiếng Anh không có từ nào mà có thể được nói là tương đương với dhyana hay thiền, cho nên chúng ta phải dùng từ 'meditation'; từ đó là gần nhất. Nhưng vài điều kiện phải được đặt lên nó.
Khoảnh khắc bạn dùng từ 'meditation', câu hỏi lập tức nảy sinh 'về cái gì?' vì 'meditation' trong tiếng Anh nghĩa là suy tư về cái gì đó. Và các từ dhyana, hay thiền, đơn giản nghĩa là làm trống rỗng bản thân bạn khỏi mọi suy nghĩ; vấn đề không phải là thiền về cái gì đó. Thiền là trạng thái của im lặng tuyệt đối, của an bình sâu lắng, của không suy nghĩa chút nào mà chỉ là nhận biết. Chỉ trong nhận biết đó bạn sẽ có khả năng thấy chân lí.

Thiền là siêu việt trên tâm trí


Thiền là siêu việt trên tâm trí. Nó không phát triển bất kì khía cạnh nào của tâm trí, nó đưa bạn ra ngoài tâm trí. Và cách duy nhất để đi ra ngoài tâm trí là đi vào trong cuộc sống ở đây và bây giờ. Bạn không là người tàn bạo-tự bạo, bạn không là người trốn chạy, bạn không là người cuồng tín, bạn không là người rởm, không là người ‘linh thiêng hơn ngươi', không là người bản ngã, bạn chỉ phải là bình thường, hoàn toàn bình thường, trong hoà điệu với sự sống, hài hoà với sự sống...  yêu cuộc sống một cách toàn bộ, mãnh liệt, và không giữ lại bất kì cái gì... 
Vâng, tôi đồng ý với James Broughton: 'Thiền là từ khác cho thú vị, sống cuộc sống một cách đam mê, làm cuộc sống thành niềm vui, cuộc liên hoan, bữa tiệc, tình yêu, tiếng cười -- vâng, ông ấy là đúng -- 'về thú vị và sức sống và phấn khởi và sinh động. Nếu bạn không có khao khát về sự sống như nó vậy, và không thấy hứng thú bởi công án về cuộc sống ở đây là gì, thế thì Thiền không dành cho bạn.'
Nếu bạn đang cố đạt tới cái gì đó trong thế giới khác thế thì Thiền không dành cho bạn... Nếu bạn đang cố đạt tới cõi trời, hi sinh cuộc sống này, từ bỏ cuộc sống này, kết án cuộc sống này, thế thì Thiền không dành cho bạn...

Osho
Từ "Thiền: Thú vị, Sức sống, Phấn khởi và Sinh động"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét