Ý Nghĩa bài Thơ "MỚI TINH KHÔI"


Gà con đã nở rồi
A, chào bé của tôi!
Khu vườn này cho bé
Một ngày mới tinh khôi!

Đó là một bước ngoặt trong đời sống tu tập của thầy. Trước đó thầy hiểu Đạo theo kiểu truyền thống là phải nỗ lực tu hành, phải loại bỏ cái này, phải đạt được cái kia. Khi những nỗ lực đó không tới đâu, chỉ loay hoay ở trong cái vỏ ảo tưởng của bản ngã. Đến khi có những nhân duyên đưa đến giúp thầy bừng tỉnh, cảm hứng viết bài thơ này.


"Gà con đã nở rồi" tâm bừng tỉnh giống hình ảnh chú gà con vừa chui ra khỏi vỏ, bắt đầu mở mắt để có thể tự mình khám phá cuộc đời, khám phá Pháp, khám phá Sự Thật để thấy ra Chân Lý muôn đời.
"A, chào bé của tôi" khi đã ra khỏi vỏ thì cuộc đời chào đón cái tâm mới mẻ, hồn nhiên, trong sáng, khác xa cái tâm cũ rích trước đây mãi lăng xăng trong bóng tối của bản ngã vô minh ái dục.  
“Khu vườn này cho bé” cũng là khu vườn mà ngày xưa mịt mù trong bóng tối của tà kiến tham ái thì nay qua tâm hồn nhiên trong sáng nó không còn là trần gian khổ ải mà là cõi thanh tịnh giải thoát, miền ung dung tự tại.
 “Một ngày mới tinh khôi" giờ đây khi tâm hồn đã thoát khỏi cơn mê của cái Ta ảo tưởng, của khuôn khổ buộc ràng, của tư duy nô dịch, của quan niệm cứng nhắc, của những mối quan hệ chằng chịt giữa cuộc đời thì mỗi ngày đều mới mẻ tinh khôi…  

Tác giả: Thầy Viên Minh
Trà Đạo Bửu Long 2017