MẢNH CHÂN LÝ

MẢNH CHÂN LÝ

-Ngày kia con quỉ đi dạo chơi với một người bạn.
-Họ thấy trước mặt một người đang dừng lại, cúi xuống nhặt một vật gì ở trên mặt đường.
-Người bạn hỏi: "Người đó đã tìm được vật gì thế?"
-Con quỉ đáp: "Một mảnh vụn Chân Lý."
-Người bạn hỏi thêm: "Điều đó không phiền hà nhà ngươi sao?"
-Con quỉ đáp lại: "Không đâu! Tôi sẽ cho phép người ấy dùng mảnh chân lý kia để tạo thành một tín ngưỡng."
-Mọi tín ngưỡng tôn giáo đều là những tấm biển nhỏ để chỉ đường đưa đến Chân Lý. Khi người ta cố bám víu vào tấm biển chỉ đường thì họ đã cản trở mình trên đường tiến tới Chân Lý, bởi vì họ có cảm tưởng sai lầm là mình đã nắm được Chân Lý.



MINH SƯ KHÔNG BIẾT

-Một người Truy Tầm Chân Lý tiến lại gần Đệ Tử và kính cẩn hỏi: "Ý nghĩa nhân sinh là gì?"
-Đệ Tử tra cứu những Tác Phẩm của Minh Sư và trả lời một cách quả quyết: "Nhân sinh không gì khác hơn là việc biểu lộ ra ngoài sự tràn trề của Thượng Đế."
-Khi người đó gặp Minh Sư và cũng đặt một câu hỏi như thế thì Minh Sư trả lời: "Tôi không biết."
-Đệ Tử nói: "Tôi biết.” Đó là sự vô minh trá hình dưới sự hiểu biết vay mượn của người khác.
-Minh Sư nói: "Tôi không biết". Vì e rằng người nghe bám cứng vào lời nói của mình cho là chân lý, còn chính chân lý thì người nghe không thèm quan tâm tìm hiểu, khám phá và sống những điều mình phám phá.

EM BÉ NÍN KHÓC

-Ngày kia một đệ tử hỏi Minh Sư: "Đức Phật là gì?"
-Ngài trả lời: "Đức Phật là thần linh.”
-Ngày khác, cũng câu hỏi đó được đặt ra, Minh Sư trả lời: "Không có thần linh. Không có Đức Phật."
-Đệ tử đâm ra bối rối: "Nhưng hôm nọ thầy đã nói: Đức Phật là thần linh."
-Minh Sư đáp lại: "Đấy là để cho em bé nín khóc. Khi em bé hết khóc, thầy nói: "Không có thần linh. Không có Đức Phật."
-Em bé ở trong hắn ta đã nín khóc và sẵn sàng đón nhận chân lý. Vậy tốt hơn hết là để em bé đó yên.

Cái gì làm cho một con người trở nên thánh thiện?


Ngày kia người ta hỏi Đức Phật: "Cái gì làm cho một con người trở nên thánh thiện?"
-Đức Phật trả lời: "Mỗi giờ chia ra nhiều giây và mỗi giây chia ra nhiều sao. Ai có thể sống hoàn toàn trong hiện tại trong mỗi một sao thì người đó là một vị thánh."
-Một chiến sĩ Nhật Bổn bị quân địch bắt bỏ tù. Suốt đêm anh ta không thể nào chợp mắt vì tin chắc sáng mai anh sẽ bị tra tấn dã man.
-Nhưng ngay lúc đó những lời nói của vị Thiền Sư vang vọng trong đầu óc anh: "Ngày mai không thực hữu. Chỉ có hiện tại mới là thực hữu."
-Thế là anh trở về với thực tại - và lăn ra ngủ một giấc ngon lành.
-Người mà Tương Lai không chi phối được: Cũng giống như đàn chim trên trời và bông huệ ngoài đồng. Không chút ưu tư đối với ngày mai. Hoàn toàn an trụ trong hiện tại. Đó là sự Thánh Thiện!

ẢO TƯỞNG

-“Làm thế nào để đạt tới sự Sống Vĩnh Cửu?"
-“Sự Sống Vĩnh Cửu chính là bây giờ đây. Con hãy trở về với hiện tại.”
-“Nhưng con đang sống trong hiện tại bây giờ đây, không phải sao?”
-“Không phải đâu.”
- “Sao lại không?”
- “Tại vì con không buông bỏ quá khứ.”
- “Tại sao con phải buông bỏ quá khứ? Không phải tất cả những gì thuộc về quá khứ đều xấu cả.”
- “Ta buông bỏ quá khứ, không phải vì quá khứ xấu xa, nhưng vì quá khứ đã chết rồi."

Ý THỨC TRONG MỌI KHOẢNH KHẮC

-Không một thiền sinh nào được phép dạy thiền cho người khác nếu chưa sống đủ mười năm bên cạnh Thiền Sư.
-Tenno, sau mười năm tu tập đã trở nên một bậc thầy dạy thiền. Ngày kia ông ta đi thăm viếng Thiền Sư Nan-in. Hôm đó trời mưa cho nên Tenno phải mang guốc và che dù.
-Khi Tenno bước vào, Nan-in chào hỏi: "Anh đã để guốc và dù ngoài hành lang phải không? Vậy hãy nói cho tôi biết: anh đã để chiếc dù bên phải hay bên trái đôi guốc?"
-Tenno rất lúng túng vì không biết trả lời làm sao. Ông mới nhận ra rằng mình chưa có thể duy trì một sự Ý Thức trong từng phút từng giây. Bấy giờ ông xin làm đệ tử Nan-in để tu tập thêm mười năm nữa ngõ hầu có được một Ý Thức trong mọi Khoảnh Khắc.
-Ai có ý thức trong mỗi khoảnh khắc; ai hoàn toàn sống trong hiện tại từng phút từng giây, người đó là Minh Sư!

The Song of the Bird
Lm. Anthony de Mello, S.J.
1931-1987
Dịch giả: Gs. Đỗ Tân Hưng