Thơ Thầy Viên Minh 14 (Niết Bàn)























1.
Tháng ngày tháng ngày qua
Ba thời chẳng có "ta"
Không "ta" ai tu niệm?
Tu thì vẫn còn xa!



2.
Pháp vốn sẵn trong lòng
Chớ hướng ngoại cầu mong
Khi nhân duyên hội đủ
Thấy pháp liền thong dong!


3.
Đạo ở Tâm Bất Sinh
Pháp tuỳ duyên ứng hiện
Thấy Pháp, Tâm vốn Minh
Niết-bàn: Pháp Tịch Tịnh

4.
Lành thay thấy vô ngã
Thấy pháp tự vận hành
Thấy danh sắc sinh diệt
Thấy tự tánh Vô Sanh.


5.
Bỏ Tông, về lại chính mình
Bỏ Dòng, bỏ Phái, bỏ Kinh ngôn từ
Ngay đây thấy pháp vốn như
Tuyệt không sở đắc: Vô Dư Niết-bàn!


6.
Lành thay ai thấy pháp
Biết nhìn lại chính mình
Không lang thang tìm kiếm
Ngay đó ngộ Bất Sinh!


7.
Thức cuốn theo đối tượng
Tánh biết vẫn phân minh
Thức dù luôn sinh diệt
Tánh biết vốn bất sinh.

8.
Ai thân chứng mới biết
Pháp tánh vi điệu thay!
Vượt ngôn từ ngữ nghĩa

Vốn tịch tịnh xưa nay

9.
Thường chánh niệm tỉnh giác
Sống thuận pháp, tuỳ duyên 
Hạnh vị tha, vô ngã
Luôn tự tại an nhiên!


10.
Khổ đau do tâm tạo
Luân hồi cũng tại tâm
Khi tâm không khởi vọng
Ngay đó chẳng mê lầm.


11.
Như tấm gương phản ánh
Mọi hiện tượng thân tâm
Không mơ phàm mộng thánh
Mới thấy pháp uyên thâm.


12.
Không trải qua Khổ, Tập
Sao giác ngộ Đạo mầu
Thấy Niết-bàn tịch tịnh
Dứt sạch mọi vọng cầu.

* Cảnh đẹp: Mount St. Helens, Washington State
 Những vần thơ trên đây được trích từ HỎI ĐÁP PHẬT PHÁP trong trang web: TRUNG TÂM HỘ TÔNG