Đá chênh vênh oằn mình trong nắng
Độc cư đời lắng đọng phong sương
Niết bàn ôm vạn hữu trùng dương
Tịch tịch suốt dặm trường thiên kỷ....
Nước phiêu khúc vươn chào Đại Sĩ
Thân giáo bừng chân lý vô ngôn.
Dáng Ai ngồi, rạng vỡ càn khôn!
Thiên thu giữa biển cồn sóng vỗ!
Người nơi đâu từ xưa vạn cổ
Trở về đây lấp mộ thời gian!
Cửa tử nào khép lại mang mang
Từng khoảnh khắc, cõi ngàn hiển lộ.
Viên Hướng
Xuân đến đi theo dòng trôi bất tận
Nốt nhạc lòng vẫn thuần khiết thanh tân.
Như vạn loài vốn thực tánh đế chân
Không đầu - cuối suốt hành trình vô lự.
Kiếp phù sinh mãi đa đoan tự sự
Được những gì sao ngự cõi nhị phân?
Vô thường ơi! Còn một tiếng chuông ngân!
Cho hưng phế vốn trong ngần - tịch tịnh.
Viên Hướng