THÊNH THANG

ta sống thênh thang một đời gió lộng
chẳng vướng mây trời,
vướng núi, vướng cây
ta bước tới bước lui và thở
ngắm nhân tình
cùng sương trắng lay bay


ta với thênh thang viễn du nhân thế
ngắm cuộc cờ trăm nỗi phế hưng vui
ngắm quán trọ ngựa xe lữ khách
bỏ đãy ta bà
dăm bảy trái tim rơi!
ta với hư không
thênh thang bốn bề chim núi
cánh vỗ triền ngày,
cánh vỗ phương đêm
đốt trầm thơm
chào chân nhân buổi sớm
vạch lá rừng nghe nốt nhạc thần tiên
ta đi thênh thang
đôi khi bước vấp
những ngõ quanh này,
những lối cũ hôm kia
vực thẳm lớn kề bên mô đất
ngạc nhiên sao lắm kẻ vịn mép rìa!
ta viết thênh thang lời thơ con chữ
phù phiếm từ,
rổn rảng với hư tâm
hạt bụi nhỏ chưa từng bất tử
mỏi đường dài,
đỉnh biếc duỗi hai chân
ta gọi thênh thang thánh hiền tiên phật
lên chòi tranh hang núi tọa đàm chơi
chén trà suối
hiện vầng trăng đã mất
chợt tịch liêu
va động cõi không người!

MINH ĐỨC TRIỀU TÂM ẢNH

Nguồn: Huyền Không Sơn Thượng