Thơ Thầy Viên Minh 10 (Chỉ là)





Cuộc đời là vị thầy,
Dạy biết bao chân lý
Chính nước mắt vơi đầy
Là những lời khai thị!



Xuất gia hay tại gia
Cốt ở tâm thấy biết
Đừng tìm kiếm đâu xa
Thấy ngay nơi thực tại.



Tại gia hay xuất gia
Mỗi người do duyên nghiệp
Tu chính là nhận ra
Pháp chân như thực tại


Chúng sinh đều tự độ
Chỉ quý lòng vị tha
Mỗi sát-na giác ngộ
Liền độ chúng sinh qua.


Chớ nên hỏi làm sao
Phật trong lòng tự thấy
Dù con chọn lối nào
Biết mình là giác ngộ.



Ngộ rồi chẳng thấy có ngộ chi

Tâm, pháp đều không, biết ngộ gì
Chỉ thấy ngay đây "là" như vậy
Không dừng, không đến cũng không đi.


Thường chánh niệm tỉnh giác
Thấy các pháp đến đi
Phiền não sinh liền diệt
Tánh thấy vẫn vô vi.


Trải nghiệm: thấy biết ngay
Không cần qua kiến thức
Ai thấy thực, lành thay!
Đó chính là kiến tịnh


Như nhà không khéo lợp
Ắt mưa sẽ dột vào
Tâm không khéo chánh niệm
Phiền não đến lao xao!


Si mê lấy khổ làm vui
Chừng khi tỉnh mộng ngậm ngùi ăn năn
Thấy ra chợt mở thiện căn
Phát lòng bi mẫn, băn khoăn ích gì?


Ngồi định mãi làm chi
Tu ngay trong đạo hiếu
Với nhẫn nại, từ bi
Định tuệ nào có thiếu.


Chỉ là mưa vẫn cứ rơi
Chỉ là lá rụng tơi bời trước hiên
Chỉ là chẳng ngộ chẳng thiền
Chỉ là tâm chẳng đảo điên kiếm tìm..


* Những vần thơ trên đây được trích từ HỎI ĐÁP PHẬT PHÁP trong trang web: TRUNG TÂM HỘ TÔNG
* Hình ảnh sưu tầm từ Internet