“Còn hoa, thì bướm tìm về Còn kinh, còn chữ, tỉnh mê còn bàn. Còn lý sự, còn lan man Ra sông, úp chiếc đò ngang, khỏe liền!”
Cũng lạ lùng làm sao, hai câu thơ cuối cùng gần gần như là phần kết luận của đề tài mà tôi sắp nói chuyện hôm nay. Khi mà chúng ta còn lan man lý sự là chúng ta chưa thấy Cái Thực, khi đã thấy Cái Thực rồi thì chẳng còn lý sự đâu nữa mà lan man!