Chân lý hay Niết bàn vốn là của kho vô tận dành cho tất cả mọi người


Thế Tôn dạy thật đơn giản: "Không có gì là ta hay của ta". Con có thể thấy rõ chân lý này vào một ngày chủ nhật đi dạo phố. Thật không có một chút gì là ta hay của ta giữa cái biển người và vật hỗn độn ấy. Nhưng bỗng nhiên, một vị Tôn giả chúng sinh khởi lên ý nghĩ: "Ta phải lấy cái đồng hồ kia. Nó phải thuộc về của ta". Rồi vị ấy đến cướp giật, làm khổ chủ la lên, cảnh sát nổ súng xông lại. Thế là máu đổ, tù đày, hình phạt, tội lỗi phát sinh chỉ vì nhận lầm cái không ta làm cái có ta vậy. Nên Thế Tôn dạy, chỗ nào còn bóng dáng cái ngã là chỗ ấy còn đau khổ, trói buộc. Phật còn dạy thêm một lời thâm thúy: "Thà chấp thân là ta còn ít nguy hiểm hơn chấp tâm là ta". Nghĩa là, nếu có "duy" gì, thì thà duy vật hơn duy tâm vậy.

Đừng xô nhau giữa chiêm bao


Đừng xô nhau giữa chiêm bao

Có lần tôi được nghe một bài hát của Trịnh Công Sơn với những ý lạ, "Biển sóng đừng xô nhau, ta xô biển lại sóng về đâu?  Biển sóng đừng xô ta, ta xô biển lại sóng nằm đau!" Ông viết bài đó do cảm hứng khi nghe tụng câu kinh Bát Nhã "Gate, Gate, Paragate, Parasamgate, Bodhi Svaha."