Thiền và thi ca


"Ðừng tưởng xuân tàn hoa rụng hết
Ðêm qua sân trước một cành mai".
Lời thơ ấy cho đến bây giờ vẫn còn vang vọng và vang vọng cho đến khi nào bặt hết mọi ngôn từ, lúc ấy nó mới trở về từ nơi mà nó đã xuất hiện. Im lặng.