Bước vân du biết nơi nào dừng lại Gieo duyên rồi Chân Tính tự khai hoa Không - Thời gian nào cũng phải nhạt nhoà Nơi Tính Giác vẫn muôn đời Bất Tử. Thế gian ơi, đời vẫn là cuộc lữ Bước đi - về như huyễn cũng như chân Thấy Niết-bàn trong sinh tử phù vân Ai ngờ được bờ mê là Bến Giác! *Những vần thơ trên đây được trích từ HỎI ĐÁP PHẬT PHÁP trong trang web: TRUNG TÂM HỘ TÔNG |