Bản nguyên
Hỏi: Kính
xin Thầy giúp con hiểu bài thơ của Thầy:
Vô
thường vốn lẽ diệu thường
Tử sinh mới thấy tỏ tường vô sinh
Hữu vô như bóng với hình
Vô minh cùng với chữ minh một vần.
Tử sinh mới thấy tỏ tường vô sinh
Hữu vô như bóng với hình
Vô minh cùng với chữ minh một vần.
- “Vô thường vốn lẽ diệu
thường” vô thường là bản chất muôn đời của mọi hiện tượng (pháp tướng). Vì
định luật vô thường đã là diệu thường rồi nên đừng cố tìm cái thường nào khác
mà chỉ cần thấy diệu thường trong vô thường là được. Diệu thường là thấy vô
thường mà tâm vẫn bình thường chứ không mong nó thường như ý mình. Chính vì
trong vô thường mà mong thường nên mới sai lầm và đau khổ.