Thầy ơi, thuở xưa đức Thế Tôn khi thấy được sự nghiệt ngã của kiếp người (sinh, lão, bệnh, tử) quá đau khổ mà bỏ lại vợ con, cha mẹ, dứt bụi trần tìm về tu hạnh và đắc đạo thành Phật độ hạnh cho cha mẹ, vợ con mình. Tất cả đều được thành Phật. Ngày nay, nếu con cũng thấy được, cảm nhận được những sự khổ của kiếp người mà bỏ lại vợ con, gia đình đi tu hạnh, và con không thể độ hạnh được những người thân bên con được, liệu con có tội lỗi gì không? Và việc làm của đức Thế Tôn ngày đó phải chăng đó là trách nhiệm đối với những gì Ngài còn thiếu sót với gia đình không?
Con xin cảm ơn thầy, có gì sai sót mong thầy lý giải và thứ lỗi cho con.
Con xin cảm ơn thầy, có gì sai sót mong thầy lý giải và thứ lỗi cho con.