Căn bản của thiền Bankei

Tâm – theo Bankei mô tả, là một cơ cấu năng động, nghề của nó là phản chiếu, ghi lại và hồi tưởng những ấn tượng về thế giới bên ngoài; nó như một loại gương soi sống động luôn luôn vận hành, không bao giờ ở yên từ giây phút này sang giây phút kế. Trong cái tâm như gương sáng này, những ý tưởng và cảm giác cứ đến rồi đi, sinh, diệt rồi lại tái sinh tùy hoàn cảnh, tự bản chất chúng không tốt cũng không xấu. Nhưng khác với người an trú Bất sinh; người hay phản ứng phải chịu khổ vì thói bám víu ràng buộc. Người ấy không bao giờ tự nhiên thoải mái vì họ là một tên nô lệ cho những phản ứng của mình, không nhận ra được đấy chỉ là những cái bóng thoáng qua. Kết quả là người ấy luôn luôn bị treo, vướng vào những ý tưởng hay cảm xúc đặc biệt nào đó, làm trở ngại sự tuôn chảy tự nhiên của cái tâm bình thường.

SỰ TĨNH LẶNG CỦA TÂM

"Sự tĩnh lặng của tâm có ngay sau mỗi hơi thở ra của bạn, vậy nếu bạn thở ra một cách thông suốt, không có cố gượng ép, bạn sẽ nhập vào sự tĩnh lặng hoàn toàn của tâm."
Phương pháp tọa thiền mà chúng tôi thực hành, chỉ là trở về với con người tự nhiên của chính mình. Khi chúng ta không kỳ vọng một thứ gì cả, chúng ta là con người tự nhiên của chính mình. Đó là cách để sống trọng vẹn trong mỗi lúc. Và chúng ta phải tiếp tục tu tập như vậy mãi mãi.