Nếu bạn đạt tới nhất tâm, nếu bạn đạt tới samadhi, và nếu bạn trở thành im lặng sâu sắc tới mức không một ý nghĩ thoáng qua trong tâm trí bạn: bạn trở nên có khả năng thấy hình ảnh trong tâm trí của người khác. Bạn có thể đọc được ý nghĩ của họ.
Tôi đã nghe một chuyện cười rằng hai người yogis gặt nhau. Cả hai đều đạt tới samadhi. Không có gì để nói cả, nhưng người ta phải nói gì đó khi bạn gặp nhau chứ. Một yogi nói, "Tôi muốn chia sẻ một chuyện cười với anh. Chuyện rất cổ. Ngày xưa - " Và người kia bắt đầu cười.
Đó là toàn thể chuyện cười. Người đó có thể kể toàn thể chuyện cười mà không thốt ra lời.
Nếu bạn im lặng, qua im lặng của bạn, bạn trở nên có khả năng nhìn vào trong tâm trí của người khác. Không phải là bạn phải nhìn, không phải là bạn nên làm điều đó. Patanjali nói mọi thứ tới trên đường. Thực ra người yogi thực chưa bao giờ làm điều đó bởi vì đó là xâm phạm vào tự do của người khác, đó là vi phạm vào quyền riêng tư của người khác, nhưng nó xảy ra.
Và Patanjali trong chương này "Vibhuti Pada" đang nói về mọi phép màu này không phải là người ta nên cố gắng đạt tới chúng, nhưng để làm cho bạn nhận biết và tỉnh táo rằng chúng xảy ra và không bị chúng bắt giữ, và không dùng chúng - bởi vì một khi bạn bắt đầu dùng chúng, trưởng thành của bạn dừng lại. Năng lượng vậy bị kẹt lại ở đó. Đừng dùng chúng. Những lời kinh này là để làm cho bạn tỉnh táo và nhận biết rằng những điều này sẽ xảy ra, và có xu hướng trong tâm trí, cám dỗ dùng chúng. Ai không thích nhìn vào tâm trí của người khác? Bạn có quyền năng vô cùng trên người khác, nhưng yoga không phải là trò quyền năng, và người yogi thực sẽ không bao giờ làm điều đó.
Nhưng nó xảy ra. Có những người cố đạt tới nó, và nó có thể được đạt tới. Nó có thể được đạt tới ngay cả không có tính tôn giáo. Ngay cả không là đệ tử thực của yoga, nó có thể được đạt tới.
Thỉnh thoảng nó xảy ra chỉ bởi ngẫu nhiên nữa. Nếu tâm trí bạn đi tới trạng thái im lặng theo bất kì cách nào, bạn có khả năng nhìn vào trong hình ảnh của tâm trí người khác, bởi vì khi tâm trí bạn im lặng, tâm trí của người khác là không rất xa xôi gì. Nó là rất gần. Khi tâm trí bạn bị chen chúc bởi các ý nghĩ thế thì tâm trí người khác là rất xa xôi bởi vì đám đông các ý nghĩ riêng của bạn làm sao lãng bạn. Tiếng ồn của lưu thông bên trong của bạn là nhiều thế, bạn không thể nghe được ý nghĩ của người khác.
Bạn có quan sát điều đó không? Thỉnh thoảng người thường, không liên quan tới thiền, không liên quan tới yoga hay bất kì quyền năng viễn cảm hay bất kì nhạy cảm siêu hình nào, họ thỉnh thoảng cũng nhận biết về những điều xảy ra cho họ. Chẳng hạn, nếu một đôi yêu nhau sâu sắc, dần dần họ trở thành hoà hợp với nhau, họ bắt đầu trở nên nhận biết về ý nghĩ của người kia. Vợ trở nên nhận biết về điều đang chuyển trong tâm trí chồng. Cô ấy có thể không nhận biết về về nhận biết này, nhưng theo cách tinh tế cô ấy bắt đầu cảm thấy điều đang xảy ra cho tâm trí của chồng. Cô ấy có thể không rõ ràng, nó có thể là bức tranh lẫn lộn, có thể không hội tụ, có thể hơi bị mờ, nhưng những người yêu dần dần trở nên nhận biết về năng lực nào đó để cảm thấy người kia. Người mẹ, nếu cô ấy yêu đứa con, trở nên nhận biết về nhu cầu của con - không được thốt ra.
Có con đường ở đâu đó qua đó bạn được kết nối với người khác. Chúng ta được kết nối với cái toàn thể.
Patanjali nói, "Qua sanyama," đạt tới nhất tâm, tới cân bằng bên trong, tới samadhi, tới im lặng và tĩnh lặng, "hình ảnh xâm chiếm tâm trí của người khác có thể được biết." Bạn chỉ phải hội tụ bản thân bạn hướng tới người khác. Trong im lặng sâu bạn phải nhớ tới người khác. Trong im lặng sâu bạn phải nhìn vào người khác, và ngay lập tức bạn sẽ thấy tâm trí người đó mở ra trước bạn như cuốn sách.
Nhưng không cần làm điều đó. Bởi vì một khi điều này trở thành có thể, nhiều khả năng khác bao quanh nó. Bạn có thể can thiệp bạn có thể chỉ đạo ý kiến của người khác. Bạn có thể đi vào trong ý nghĩ của người khác và để ý nghĩ của bạn vào đó. Bạn có thể thao túng người khác và người đó sẽ không bao giờ trở nên nhận biết rằng người đó đã bị thao túng và người đó sẽ nghĩ người đó đang theo ý nghĩ riêng của mình. Nhưng những điều này là không nên được thực hiện.
Nhưng cảm nhận qua sanyama không đem tới tri thức về các yếu tố tinh thần hỗ trợ cho hình ảnh trong tâm trí của người khác vì đó không phải là đối thể của sanyama.
Bạn có thể thấy hình ảnh - điều đó không có nghĩa là bạn sẽ thấy lí do nữa. Với lí do bạn sẽ phải đi sâu thêm nữa. Chẳng hạn, bạn thấy ai đó và bạn có thể thấy hình ảnh bên trong tâm trí; kiểu như, có một hình ảnh về mặt trăng, trăng tròn đẹp bao quanh bởi mây trắng. Bạn có thể thấy hình ảnh, điều này là được, nhưng bạn không biết lí do tại sao hình ảnh có đó. Nếu người đó là hoạ sĩ, động cơ sẽ khác. Nếu người đó là người yêu, động cơ có thể khác. Nếu người đó là nhà khoa học, động cơ có thể lại khác.
Động cơ của người đó là gì, tại sao hình ảnh này có đó - chỉ bởi quan sát hình ảnh bạn không thể biết được động cơ. Động cơ là tinh tế hơn hình ảnh. Hình ảnh là thứ thô. Nó có đó trên màn ảnh của tâm trí của người khác, bạn có thể thấy nó, nhưng tại sao nó có đó? Tại sao ngay chỗ đầu tiên nó đã xảy ra? Tại sao người kia nghĩ về trăng? Người đó có thể là hoạ sĩ, nhà thơ - người hâm hâm. Chỉ bằng việc nhìn vào hình ảnh bạn không trở nên nhận biết về động cơ. Với động cơ bạn sẽ phải đi sâu hơn trong bạn.
Động cơ được biết chỉ khi bạn đạt tới samadhi vô hạt mầm, không trước đó, bởi vì động cơ là tinh tế thế. Nó không có hình ảnh, không cái gì thấy được; nó là ham muốn vô hình trong vô thức sâu của con người. Khi bạn đã trở nên hoàn toàn nhận biết và ham muốn của bạn đã tan biến.... Nhìn đi. Khi ý nghĩ của bạn tan biến bạn trở nên có khả năng đọc ý nghĩ của người khác: khi ham muốn của bạn tan biến bạn trở nên có khả năng đọc ham muốn của người khác.
Trích từ "Yoga: Alpha và Omega - Tập 7"
Nguồn: http://oshovietnam.net