CUỘC ĐỜI TRƯỚC MẶT

Hầu hết chúng ta đều có những nỗi lo toan, sợ hãi. Chính điều này làm tâm trí chúng ta mờ mịt, lệ thuộc và bị ràng buộc bỡi tri kiến thế gian không thể có sáng tạo, không thể biết đến những hiểu biết vượt ngoài khả năng sẳn có của tri thức. Sáng tạo trong ý nghĩa này là mang một tính cách tiên khởi – nó tự phát, một cách tự nhiên, mà không thể bị hướng dẫn, bị ép buộc, bị kiểm soát.
Trong sợ hãi, chúng ta sẽ trở thành vô cảm và không quan sát được việc gì đang xảy ra một cách trọn vẹn đúng đắn chân thật ý nghĩa của nó. Chúng ta dễ dàng bị trói buộc bởi truyền thống, theo sau người lãnh đạo hay vị đạo sư nào đó; chúng ta đánh mất đi sự cao quý của một con người cá thể.