HUỆ NĂNG VỚI NIỀM CÔ ĐƠN KHÔNG CÙNG


Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn 
Tào khê nước chảy vẫn còn trơ trơ”

Nếu sự hiện diện của Bồ Đề Đạt Ma là kẻ đi trong cô đơn nhất, thì sự hiện hữu của Lục Tổ Huệ Năng là kẻ sống với cô đơn nhất. Huệ Năng con người đã được mệnh xưng là kẻ siêu việt trong lịch sử Thiền Tông mà cho đến bây giờ chưa một ai có thể đương đầu nổi, một kẻ cô đơn vượt thoát ra ngoài tử sinh chỉ duy nhất một lần nghe kinh.
Những lời thuyết pháp của Huệ Năng cho đến bây giờ vẫn còn vang động trong vô cùng, hình bóng của người trở thành biểu tượng cao cả phủ xuống che mát thiền môn, làm tác động và sống lại tinh thần “ưng vô sở trụ” mà mười ba thế kỷ trôi qua, ảnh hưởng đó vẫn hiện hữu mãnh liệt trong mỗi con người, trong mỗi thời đại theo sự chuyển vần của thời gian vô cùng, không gian vô tận, bể dâu của cuộc đời.

Nơi Tính Giác vẫn muôn đời Bất Tử


Bước vân du biết nơi nào dừng lại 

Gieo duyên rồi Chân Tính tự khai hoa

Không - Thời gian nào cũng phải nhạt nhoà 

Nơi Tính Giác vẫn muôn đời Bất Tử.