Pháp thân của Phật - Tôi là phật trong cái ta riêng của tôi

Pháp thân của Phật

Một sư có lần hỏi Kokushi, "Thân chân lí của Pháp thân Phật là gì?"
"Lấy cho ta bầu nước," Kokushi đáp ứng.
Khi sư này đem nó tới cho ông ấy, Kokushi nói, "Để nó trở lại chỗ cũ của nó." Sư này, sau khi đã làm điều được yêu cầu làm, lặp lại câu hỏi trước đây của mình.
Kokushi nói, "Hỡi ôi! Phật cổ mất đã lâu rồi!"
Cái gì đã xảy ra trong giai thoại nhỏ này?
Sư này đang hỏi, "Cái gì là thân chân lí, bản thể đích thực, cái được Phật gọi là Dharmakaya - pháp thân?" Dharma - Pháp nghĩa là tính tôn giáo, và kaya nghĩa là thân. "Thân của tính tôn giáo là gì?"
Thầy Kokushi nói, thay vì trả lời... Thiền không tin vào lời. Nó tin vào việc tạo ra phương cách, tình huống đặc biệt trong đó cái không thể được nói ít nhất cũng có thể được chỉ ra. Với bất kì người nào trong thế giới bên ngoài bầu không khí Thiền, điều đó có vẻ tuyệt đối ngớ ngẩn. Thầy nói, "Lấy cho ta bầu nước."
Loại trả lời gì thế này...?
Khi sư này đem nó tới cho ông ấy, Kokushi nói, "Để nó trở lại chỗ cũ của nó."
Điều ông ấy đã tạo ra như một tình huống... Ông ấy yêu cầu sư này đem bầu nước tới; khi sư đem bầu nước tới, Kokushi nói, "Giờ để nó trở lại chỗ cũ của nó." Ông ấy đang nói, "Trở về cội nguồn đi. Đi tới chỗ ông đã từ đó tới. Cứ tìm bên trong bản thân ông. Cái gì là không gian mà ông đã nhảy từ đó ra? Đi trở lại cùng không gian đó và ông sẽ biết Pháp thân Phật là gì."
Sư này, sau khi đã làm điều được yêu cầu làm, lặp lại câu hỏi trước đây của mình.
Ông ta không thể hiểu được rằng phương cách này đã là câu trả lời. Ông ta lặp lại câu hỏi trước đây của mình.
Kokushi nói, "Hỡi ôi! Phật cổ mất đã lâu rồi!"
Ta không thể làm được nhiều hơn điều đó. Có lẽ Phật cổ này có thể đã có khả năng tạo ra tình huống khác cho ông. Bất kì điều gì ta có thể làm, ta đã làm rồi."
Nhưng ông ấy đã làm nhiều hơn là đủ. Ông ấy đã chỉ ra con đường, ông ấy đã chỉ dẫn rằng, "Đạt tới cội nguồn nguyên thuỷ của ông đi từ chỗ ông tới đó. Quay trở lại đó đi, và ông sẽ thấy bản thể đích thực, Pháp thân của Phật bên trong ông."

Tôi là phật trong cái ta riêng của tôi 

Một điều nên được hiểu dứt khoát: tôi là phật trong cái ta riêng của tôi - và từ 'phật' không phải là độc quyền của bất kì người nào. Nó đơn giản có nghĩa là người đã thức tỉnh. Nó không phải là cái tên của Phật Gautam; tên ông ấy là Gautam Siddharth. Khi ông ấy trở nên thức tỉnh, những người đã hiểu chứng ngộ của ông ấy bắt đầu gọi ông ấy là Phật Gautam.
Nhưng từ phật, theo Phật Gautam nữa, đơn giản là có sẵn trong mọi con người, mà không chỉ trong mọi con người, mà mọi sinh linh. Nó là phẩm chất cố hữu của mọi người.
Mọi người đều có quyền ... trở thành phật.
***
Tôi đã từng dạy các bạn mọi người đều là chư phật, nhưng không ai phải là Phật tử. Là Phật tử lại là rơi vào trong nhà tù khác. Họ đã thoát khỏi bầy đoàn Hindu, và bây giờ họ đã rơi vào bầy đoàn khác. Cái tên của các nhà tù là khác, nhưng tất cả các bạn vẫn là cùng tù nhân. Bạn đã là người Hindu giáo, bạn đã là tù nhân; bạn có thể là người Ki tô giáo... Nhà tù sẽ thay đổi, nhưng cảnh nô lệ của bạn không đổi, tâm thức của bạn không đổi.
Mọi người liên tục đổi nhà tù của họ. Điều đó không giúp cho bất kì biến đổi nào trong bản thể bạn. Bạn không đạt tới tự do bằng việc đổi nhà tù... Bạn phải không thuộc vào bất kì tổ chức nào, vào bất kì tôn giáo có tổ chức nào. Không thành vấn đề liệu đó là Phật giáo, hay Ki tô giáo, hay Hindu giáo - đây là những cái tên khác nhau. Có lẽ kiến trúc của nhà tù là khác, nhưng tất cả các bạn sẽ đều là tù nhân.
Do đó, tôi muốn người của tôi nhớ điều đó một cách tuyệt đối: không thuộc vào bất kì tổ chức nào. Mọi tổ chức đều chống lại tự do cá nhân.Và nếu không có tự do cá nhân, không có khả năng của trưởng thành tâm linh.
Bạn phải đứng theo cách riêng của bạn. Bạn không cần bất kì tổ chức nào, bất kì nhà thờ nào, để biến đổi bạn. Bạn có mọi điều được cần bên trong bạn; bạn có thể là phật theo quyền riêng của bạn. 

***
Thế giới bên ngoài là thế giới của tôi, và thế giới bên trong cũng là thế giới của tôi, và tôi tận hưởng cả hai, tôi yêu cả hai. Tôi yêu hoa của thế giới bên ngoài, cầu vồng, điệu vũ của mưa, sông, núi, đại dương. Và đồng thời, tôi biết những kho báu bên trong của tôi, cực lạc bên trong của tôi. Và tôi không thấy trong chúng bất kì mâu thuẫn nào.
Bạn không phải từ bỏ bất kì cái gì, bạn không phải chọn bất kì cái gì. Bạn phải là nhận biết vô chọn lựa về cả hai: cái bên ngoài và cái bên trong. 

Từ "Thiền: Điều huyền bí và Thơ ca của cõi bên kia"
Osho

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét