Thiêng liêng là gì?



Needleman: Khi thay đổi hoàn toàn sự tiếp cận đến chủ thể ,có cái gì đó được gọi là thiêng liêng. Những lời dạy thiêng liêng, những ý tưởng thiêng liêng, những thiêng liêng, mà trong lúc này dường như bộc lộ cho tôi rằng trung tâm này và không gian này mà ông nói là một ảo tưởng.


KRISHNAMURTI: Chờ một tí. Người ta đã hiểu được việc này từ người nào đó. Vậy thì, chúng ta sắp sửa tìm ra thiêng liêng là gì? Chúng ta đang thấy bởi vì người nà o đó đã bảo tôi, “Đó là thiêng liêng”, hay rằng có một sự việc thiêng liêng? Hay nó là sự tưởng tượng của tôi, bởi vì tôi ham muốn cái gì đó thiêng liêng?

Needleman: Rất thường xuyên nó là việc đó nhưng có . . .

KRISHNAMURTI: Lúc này nó là cái gì? Ham muốn để tìm ra cái gì đó thiêng liêng? Sự áp đặt vào cái trí của tôi bởi những người khác mà đã nói, “Đây là thiêng liêng”, phải không? Hay ham muốn riêng của tôi, bởi vì mọi thứ đều không thiêng liêng và tôi muốn cái gì đó thiêng liêng, thánh thiện? Tất cả những việc này nảy sinh từ trung tâm.

Needleman: Vâng, dẫu vậy . . .

KRISHNAMURTI: Hãy chờ một tí. Chúng ta sẽ tìm ra điều này, thiêng liêng là gì? Nhưng tôi không muốn chấp nhận truyền thống, hay điều gì người nào đó đã nói về thiêng liêng. Thưa bạn, tôi không biết liệu bạn đã trải nghiệm chưa? Cách đây vài năm, chỉ vì vui, tôi nhặt một hòn đá từ ngôi vườn và đặt nó trên bàn thờ và vui đùa với nó, mang những bông hoa cho nó mỗi ngày. Vào cuối tháng nó trở thành thiêng liêng khủng khiếp!

Needleman: Tôi biết điều gì ông muốn nói.

KRISHNAMURTI: Tôi không muốn loại thiêng liêng giả dối đó.

Needleman: Nó là một tôn thờ quá đáng.

KRISHNAMURTI: Thiêng liêng là một tôn thờ quá đáng.

Needleman: Đúng thế. Hầu hết nó đều như vậy.

KRISHNAMURTI: Vì vậy tôi sẽ không chấp nhận bất kỳ việc gì mà người nào đó trình bày về cái gì là thiêng liêng. Truyền thống! Là một người Bà la môn giáo người ta được nuôi dưỡng trong một truyền thống mà sẽ hất văng đi truyền thống của bất kỳ ai, tôi bảo đảm với bạn! Điều gì tôi đang nói là: tôi muốn tìm ra cái gì là thiêng liêng, không phải sự thiêng liêng do con người tạo ra. Tôi chỉ có thể tìm ra được khi cái trí của tôi có không gian bao la. Và nó không thể có không gian bao la đó nếu có một trung tâm. Khi trung tâm không vận hành, có không gian bao la. Trong không gian đó, mà là thành phần của thiền định, có cái gì đó thực sự thiêng liêng, không phải được sáng chế bởi trung tâm nhỏ xíu ngu xuẩn của tôi. Có cái gì đó thiêng liêng không thể đo lường, và bạn không bao giờ có thể tìm ra nếu có một trung tâm. Và tưởng tượng thiêng liêng đó là ngu xuẩn – bạn theo kịp điều gì tôi có ý nói chứ? Liệu cái trí có thể được tự do khỏi trung tâm này – với những mét không gian bị giới hạn kinh khủng của nó – mà có thể đo lường được, mở rộng được và thâu hẹp được và tất cả những việc như thế? Liệu nó có thể làm được hay không? Con người đã nói rằng nó không thể, và vì vậy Thượng đế đã trở thành một trung tâm khác. Vì vậy quan tâm thực sự của tôi là như thế này: liệu trung tâm đó có thể hoàn toàn trống không. Trung tâm đó là ý thức. Trung tâm đó là nội dun g của ý thức, nội dung là ý thức; không có ý thức nếu không có nội dung. Bạn phải vận dụng để tìm ra việc này . . .

Needleman: Vâng, chắc chắn điều gì thông thường chúng ta có ý nói qua từ ngữ đó.

KRISHNAMURTI: Không có ngôi nhà nếu không có những bức tường và không có mái nhà. Nội dung là ý thức nhưng chúng ta thích tách rời chúng ra, lý luận về nó, đo lường kích cỡ ý thức của chúng ta. Trái lại trung tâm là ý thức, nội dung của ý thức, và nội dung là ý thức. Nếu không có nội dung, ý thức ở đâu? Và đó là không gian.


Trích:" Sự thức dậy của thông minh"