Tại sao tôi chọn làm Tỳ Khưu

Dưới đây là bài kệ của Ðại Ðức Ratthapala tóm lược lại cuộc đối thoại giữa Ngài và vua Koravya để nói lên lý do tại sao Ðại Ðức trở thành Tỳ kheo

"Tôi đã thấy biết bao người giàu có
Chưa bao giờ từ bỏ tánh tham lam
Vẫn mãi mê ham của cải bạc vàng
Vẫn khao khát chạy hoài theo khoái lạc



Tôi đã thấy biết bao là vua chúa
Chưa bao giờ an phận với giang san
Dù biên cương giáp bốn biển ngút ngàn
Vẫn muốn nữa, muốn biên thùy rộng mãi
***
Người thế gian, từ bần dân, vua chúa
Trước tử thần, tâm vẫn còn tham
Tiếc công danh, tiếc sự nghiệp chưa thành
Nhưng phải bỏ, tay buông xuôi, nhắm mắt
***
Quanh người chết bao người than, kẻ khóc
"Hỡi người thân! Sao vội bỏ ra đi!"
Trong áo quan, người nằm đó im lìm
Lửa thiêu đốt, xác thân thành tro bụi
***
Ðem theo gì, trên mình manh vải liệm!
Còn lại chi, bia mộ khắc đôi hàng!
Dù muốn về trở lại cõi trần gian
Nhưng phải chịu tái sanh theo nghiệp định
***
Kẻ còn sống đang tranh giành thừa kế
Người chết nầy chỉ có nghiệp đem theo
Khi ra đi tay trắng chẳng mang gì
Bỏ con cái, bạn đời cùng của cải
***
Bách niên đại thọ bạc tiền nào mua nổi
Biển ngọc rừng vàng sao tránh khỏi già nua
Lời thánh nhân nhắc nhở lẽ Vô thường
Ngắn ngủi lắm! Kiếp người, nên ghi nhớ!
***
Bậc có trí quán tưởng luôn sự chết
Phút lâm chung tâm bình thản an nhiên
Kẻ phàm phu không quán tưởng thường xuyên
Nên phút cuối lâm chung đầy sợ hãi
***
Trí tuệ quý hơn tiền tài của cải
Trí tuệ giúp người đạt Ðạo Quả Vô Sanh
Kẻ si mê biết bao kiếp đạt thành
Trôi nổi mãi trong luân hồi vô tận
***
Từ bào thai người sanh về cõi khác
Tiếp tục hành trình đi mãi không thôi
Còn vô minh, nghiệp quả trói thân mình
Hết Sinh-Tử-Tái Sinh vòng lẫn quẫn
***
Như kẻ cướp chịu luật đời phân xử
Nghiệp chúng sinh, luật nhân quả nghiêm minh
Ðể đời sau, nghiệp cũ bước theo mình
Trổ quả dử, khổ người gây nghiệp ác
***
Dục lạc ngũ trần, vị ngọt ngon thơm ngát
Làm động lòng, làm xao xuyến tâm can
Thấy hiểm nguy trong vị ngọt ẩn tàng
Làm ẩn sĩ, tôi sống đời thanh thản
***
Kiếp người mong manh như nhánh cây đầy trái
Gió rung cành, trái xanh, chín, rụng rơi!
Bởi hiểu thế, tôi đắp y cạo tóc
Làm Tỳ khưu vui đạo sống thanh bần"



Dhammesaka lược dịch từ "Verses of Arahant Ratthapala", 
Trung Bộ Kinh, Kinh 82 - Kinh Ratthapala


English translation by
Bhikkhu Thanissaro

I see in the world
people with wealth
who, from delusion,
don't make a gift
of the treasure they've gained.
Greedy, they stash it away,
hoping for even more
sensual pleasures.


A king who, by force,
has conquered the world
and rules over the earth
to the edge of the sea,
dissatisfied with the ocean's near shore,
longs for the ocean's
far shore as well.



Kings and others
-- plenty of people --
go to death with craving
unabated. Unsated
they leave the body behind,
having not had enough
of the world's sensual pleasures.


One's relatives weep
and pull out their hair.
'Oh woe, our loved one is dead,' they cry.
Carrying him off,
wrapped in a piece of cloth,
they place him
on a pyre,
then set him on fire.


So he burns, poked with sticks,
in just one piece of cloth,
leaving all his possessions behind.
They are not shelters for one who has died --
not relatives,
friends,
or companions.


His heirs take over his wealth,
while the being goes on,
in line with his kamma.
No wealth at all
follows the dead one --
not children, wives,
dominion, or riches.

Long life
can't be gotten with wealth,
nor aging
warded off with treasure.
The wise say this life
is next to nothing --
impermanent,
subject to change.


The rich and the poor
touch the touch of Death.
The foolish and wise
are touched by it, too.
But while fools lie as if slain by their folly,
the wise don't tremble
when touched by the touch.

Thus the discernment by which
one attains to mastery,
is better than wealth --
for those who haven't reached mastery
go from existence to existence,
out of delusion,
doing bad deeds.

One goes to a womb
and to the next world,
falling into the wandering on
-- one thing
after another --
while those of weak discernment,
trusting in one,
also go to a womb
and to the next world.


Just as an evil thief
caught at the break-in
is destroyed
by his own act,
so evil people
-- after dying, in the next world --
are destroyed
by their own acts.

Sensual pleasures --
variegated,
enticing,
sweet --
in various ways disturb the mind.
Seeing the drawbacks in sensual objects:
that's why, O king, I went forth.

Just like fruits, people fall
-- young and old --
at the break-up of the body.
Knowing this, O king,
I went forth.
The contemplative life is better
for sure.



Nguồn: http://www.budsas.org/

***

Câu hỏi:

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Con xin đảnh lễ Thầy và kính chúc Thầy luôn có sức khoẻ để tiện cho Phật Sự Hoằng Dương Chánh Pháp, và Thầy mãi là người chỉ đường dẫn lối cho chúng con trên con đường tu hành. Con cũng có câu hỏi xin Thầy chỉ dạy cho con ạ.

1. Kính bạch Thầy, một người có ý nguyện muốn xuất gia cần có yếu tố gì (hay nhận thức ra được điều gì) để có thể vững tâm và kiên cố trước mọi hoàn cảnh dù là thuận duyên hay chướng duyên?

2. Những điều kiện nào có thể giúp một người mới xuất gia sẽ tiến bộ trên con đường giác ngộ giải thoát, chẳng hạn như gặp được người thiện tri thức, môi trường tu hành...? Kính mong Thầy từ bi chỉ dạy cho con ạ.

Con xin cảm ơn Thầy ạ.

Nam Mô Phật Pháp Tăng.

Trả lời:

1) Để có thể vững tâm, kiên cố trước mọi hoàn cảnh người có tâm nguyện xuất gia cần rất nhiều yếu tố, nhất là nhẫn nại, thích ứng, tự tin, hoà đồng, điều độ, tinh tấn, chánh niệm, từ bi hỷ xả và trí tuệ.

2) Môi trường thuận lợi cho người mới xuất gia: Trú xứ thích hợp, thân cận bạn lành, lánh xa người xấu ác và mê tín, pháp học và pháp hành đúng với căn cơ trình độ, nương tựa bậc thầy thiện trí thức.


http://www.trungtamhotong.org/