Tin Xuân - Thoảng Hương Xuân - Đọc sách ngày Xuân

TIN XUÂN

Con bướm nhỏ qua vườn mang tin sớm
Nắng chợt hồng trên cánh lá rung rinh
Cây tịch lặng, đọng đầu sương lấm tấm
Ta và người, cùng thở giữa mênh mông.


Hoa rất nhỏ, nhụy vừa tung phấn trắng
Gió bên trời nghiêng cánh chở tình đi
Một chút lòng mai sau là phấn trắng
Điểm tô đời ai biết những màu thi.

Cọng cỏ lao xao, xanh, cười vui nước biếc
Gợn bên hồ, con cá đớp lăn tăn
Mắt ai động, ngắm bóng mình tưởng thật
Đá và người, nhân ái quyện thành văn.

Con bướm nhỏ qua vườn vui nắng sớm
Ngắm vô cùng đất nở nụ cười hoa
Ngày chợt đến xóa màn đêm lận đận
Cây trái lành phơi phới những tình ta.

Hoa quá nhỏ, mắt người không thấy được
Đã bao ngày mài miệt dệt tình thi
Đời một thoáng, dâng vào lòng vĩnh cữu
Vẫn vô cùng, vĩnh cữu, bóng mùa đi.

Cọng cỏ mơn man xanh, đùa vui sương nước
Lòng mênh mông, chìm và lắng rất xa
Quên mai mốt chỉ bây giờ là thật
Hạnh phúc này, rất nhỏ lại quá đỗi bao la!

Minh Đức Triều Tâm Ảnh


Thoảng Hương Xuân


Chào ngày mới, chào giọt sương phơi nắng
Chào chim muông về rộn hót sau vườn...
Bên Tháp cổ nhà sư ngồi tĩnh lặng
Nghe Xuân về ngan ngát mấy làn hương.

Ngày vẫn thế sao nghe hồn rất lạ!
Như tâm tư trải rộng đến vô cùng
Nhìn Di Lặc miệng cười vui hỉ hạ
Bao ưu phiền thoáng chốc đã tiêu dung..

Chào Xuân đến, lòng tinh khôi giấy mới
Quên nhọc nhằn cơm áo.. những ngày qua

Thầm cảm niệm tình Xuân vừa mang tới
Trao nhân gian bao thắm đẹp chan hòa.

Chào Xuân mới với tâm tình thư thái
Chúc muôn người vui hái được niềm mơ!
Đời khúc khuỷu vững đôi tay lèo lái
Qua gian nan, thành đạt những mong chờ..

Xuân cõi thế dù Xuân không thường tại
Chúc cho đời tươi thắm mãi lòng Xuân.
Với Hỷ Xả, Từ Bi cùng muôn loại
Giữa vô thường luôn Sống đẹp, ung dung...

Như Nhiên
Thích Tánh Tuệ



Đọc sách ngày Xuân

Dậu lên chuồng, Tuất ra sân
mười hai con giáp xoay vần cuộc chơi
vài ba con giáp...một đời
buồn vui chi cũng kiếp người mù sương
xuôi tay là lại lên đường
sách đời lại lật qua chương khác rồi
đọc hoài vẫn một cuốn thôi
chương năm, chương tám...luân hồi chương hai
buồn vui, thiện ác trả vay
chán đời, xé sách mỏi tay vẫn còn
trăm năm gáy sách chửa mòn
đếm lui, đếm tới cứ còn mấy chương!


Toại Khanh



XUÂN TÂM



Thử hỏi năm nào năm mới sang ?
Bốn mùa hoa nở với thời gian
Trong bầu Xuân sắc đi rồi đến.
Từ thuở xưa sau vẫn ngút ngàn !

Như vậy có gì phải đón đưa ?
Với lời chúc tụng biết sao vừa ?
Trăm hoa, trăm cảnh, trăm ong bướm.
Chớ đuổi tâm theo ý lọc lừa !

Đêm lại ngày qua những tháng năm.
“Bình thường là Đạo”, khỏi đi tầm .
Ngoài Tâm không Phật, không cầu khẩn.
Y giáo phụng hành Đức với Nhân.

Chân lý ngàn xưa vẫn tiếp truyền.
Thiền tâm vằng vặc ánh trăng huyền.
Xưa nay Tự Tánh hằng soi chiếu.
Nếu biết quay đầu, thấy Bổn nguyên.

Một niệm không cầu, cũng chẳng mong,
Xuân đi, Xuân đến, mặc xoay vòng.
Giữ lòng thanh thản, không lo nghĩ.
Ấy buổi êm đềm nơi cửa Không.

Xuân Bính Dần’ 86

Thích Giác Nguyên