Sự an lạc trong tâm hồn





Món quà vô giá mà cơn xuất huyết não mang lại cho tôi là sự cảm nhận được an vui và hạnh phúc, cái mà mọi người và tôi đang đi tìm. Hạnh phúc và an vui là một nhận thức có thật và thật sự nằm ngay trong não bộ phải của chúng ta mà chúng ta không hề hay biết, cứ mãi loay hoay đi tìm như ở một nơi nào xa xăm.

Nói như vậy, không có nghĩa là khi tìm được là cuộc đời bạn lúc nào cũng an vui và hạnh phúc. Nhưng có nghĩa là giữa những xáo trộn, bon chen, muộn phiền, đầy đau khổ của cuộc đời, nhưng lúc nào bạn cũng có thể cảm nhận được hạnh phúc và an vui cho cuộc sống của mình. Cũng như, giữa thời kinh tế suy thoái toàn cầu, thất nghiệp đói rách mà bạn vẫn có cơm ăn áo mặc.
Đối với một số người điều này thật khó. Vì họ nhìn đâu cũng thấy khốn khổ tuyệt vọng, đau buồn. Nhưng đối với một số người khác thì đó chỉ là một sự thực tập hằng ngày. Bằng cách bỏ đi lời than thở oán trời trách người của não bộ trái, bước sang lòng biết ơn trời đất ở não bộ phải đã cho ta có mặt ở trên đời để mà học hỏi chia sẻ và yêu thương.
Bằng vào kinh nghiệm lúc mất đi ảnh hưởng của não bộ trái và với sự thực chứng của một nhà khoa học, tôi xác định rằng cảm giác an lạc mà các nhà Tôn Giáo bảo rằng phát xuất từ tận cùng bản thể, thật ra phát xuất từ mạch thần kinh vị trí ở não bộ phải. Mạch thần kinh này luôn luôn hoạt động; và bạn có thẩ sử dụng- vì đó là thần kinh của bạn. Chỉ vì ta say mê theo sự vận hành của não bộ trái nên không biết tới nó mà thôi.
Muốn thể nghiệm điều này, bạn phải thực tập sống với hiện tại. Hạnh phúc và an vui không phải là thứ tìm được từ nơi đâu xa vời, dù là trong quá khứ hay tương lai. Mà là ở đây và ngay bây giờ. Cái mê mờ đã làm con người khốn khổ là họ không bao giờ bằng lòng với hiện tại đang có, mà chỉ nhìn về dĩ vãng hay mơ ước đến tương lai; để rồi cảm thấy khổ sở vô cùng vì không làm sao có được điều mong muốn dó.
Chừng nào chúng ta ý thức được là thực tế là nên sống trong hiện tại, chúng ta sẽ dễ dàng hơn đi vào thần kinh của não bộ phải, với lòng nhường nhịn chia sẻ thương yêu- tự xem mình là một phần trong toàn phần, là những dương điện tử, âm điện tử và trung hòa tử đang nhảy múa trong cùng vũ điệu siêu tuyệt- ta sẽ nhận chân được Hạnh phúc và an lạc trên đời.
Xã hội Tây phương đang gặp phải khó khăn đi tìm chân hạnh phúc, vì từ nhỏ đến lớn con người chỉ được huấn luyện sử dụng bộ óc trái. Phải biết bặt thiệp, biết tính toán, biết tổ chức, biết kế hoạch, biết hơn chứ không được thua, biết cái tôi là hơn hết...
Thật ra, trở về với não bộ phải không phải là vấn đề khó khăn. Bởi vì, chúng ta thường sử dụng cả 2 bán cầu não cùng một lúc để tiếp nhận và phân phối dữ kiện qua năm giác quan vào từ bên ngoài từng giây phút, có nghĩa là lúc nào ta cũng tiếp xúc với não bộ phải. Miễn là bạn phải học để ý đến những cảm giác vi tế đã xảy ra trong tâm thức hay cơ thể của bạn, thì bạn có thể lập lại mạch vận hành của thần kinh đó khi bạn muốn.
Phần tôi, bài học đầu tiên khiến tôi nhận biết an lạc ở trong tâm là ngay từ buổi bị xuất huyết. Tôi nhận ra mình là một phần trong đại thể vũ trụ- nơi đó nguồn năng lượng miên viễn chảy vào các phần tử tế bào của thân thể. Biết được như vậy tôi thấy mình thật an ổn. Làm sao tôi có thể chết khi tôi là thành phần của cái toàn phần? Trong khi não bộ trái cứ cho biết rằng tôi là một cá nhân riêng biệt, mong manh và dễ "vỡ", não bộ phải cho thấy rằng, từ bản thể, tôi vốn " tồn tại" mãi với thời gian....
Muốn có được phút giây hiện tại, bạn phải tập chậm lại đầu óc suy nghĩ của mình. Đầu óc con người lúc nào cũng suy nghĩ, không thể trống không. Hết nghĩ chuyện nọ đến chuyện kia. Chuyện đã qua rồi chuyện sắp tới. Chuyện làm được và chuyện không chắc có thể làm được..,Cứ như vậy mà bực bội, gắt gỏng, thất vọng chán nãn. Năng lực tiêu tán, tâm tình khổ sở, thần sắc bệnh hoạn...
Bộ óc trái làm việc như vậy đó. Bạn hãy tập và nói chuyện và ra lệnh với nó. Có khi bạn nên cảm ơn nó với nụ cười; cảm ơn kế hoạch này tốt chuyện này làm phải. Có khi bạn phải nghiêm khắc chau mày với nó, như đứa trẻ ngổ nghịch: Tôi không thích nghe hay thấy chuyện này xảy ra đâu; đừng bàn tới nữa. Và cho nó 90 giây để ngừng. Nói rõ hơn khi tức giận ai, cơn tức giận chỉ có trong 90 giây, rồi chuyển sang đề tài khác hoặc bỏ đi chổ khác thì sẽ không còn nữa...
Sống trong hiện tại là biết làm chủ cuộc đời mình, làm cho nó thành đơn giản, có ý nghĩa mà nhờ đó mà tâm đơợc an lạc...
Ăn uống, làm vệ sinh, hít thở, họp mặt gia đình..v...v..là một vài ví dụ giúp bạn trở về sống trong hiện tại...Đó là , bạn đang dùng não bộ phải...

Trích: Tai biến mạch máu não và sự phục hồi " Chương 17


* Bán cầu não phải và bán cầu não trái

1. Bán cầu não phải của con người luôn hướng về giây phúc hiện tại. Luôn nghĩ về “ngay tại đây, ngay bây giờ.” Bán cầu não phải của chúng ta suy nghĩ thông qua hình ảnh và học cảm nhận cơ thể thông qua sự chuyển động của chúng ta. Thông tin, vốn là một dạng của năng lượng, chảy vào chúng ta một cách đồng thời thông qua tất cả các giác quan và ghép lại với nhau tạo thành bức tranh ghép của giây phút hiện tại. Cho thấy giây phút hiện tại này có mùi vị như thế nào, hình ảnh gì, cảm thấy ra sao, có vẻ như thế nào. Tôi là một thực thể năng lượng được kết nối với tất cả năng lượng xung quanh tôi thông qua ý thức của bán cầu não phải. Chúng ta là những thực thể năng lượng gắn kết với nhau thông qua ý thức của bán cầu não phải như một đại gia đình. Và ngay ở đây, ngay bây giờ, chúng ta là anh chị em một nhà trên hành tinh này, đến đây để làm cho thế giới thành một nơi tốt hơn. Và trong thời điểm này chúng ta hoàn hảo, chúng ta toàn diện và chúng ta đẹp đẽ...
2. Bán cầu não trái của chúng ta nghĩ một cách tuyến tính và có phương pháp. Bán cầu não trái của chúng ta luôn hướng về quá khứ hoặc tương lai. Bán cầu bên trái của chúng ta được thiết kế để xẻ bức tranh tổng thể của hiện tại ra thành các mảnh ghép chi tiết, chọn ra các chi tiết, đưa ra chi tiết và chi tiết của chi tiết. Sau đó phân loại và tổ chức tất cả những thông tin, liên kết nó với những kinh nghiệm trong quá khứ chúng ta đã từng học, và đưa ra các khả năng trong tương lai. Và bán cầu não trái của chúng ta nghĩ bằng ngôn ngữ. Chính bán cầu não cú hay
nói nhảm liên tục này kết nối tôi và thế giới nội tại của tôi với thế giới bên ngoài. Nó chính là giọng nói nhỏ nói với tôi, “Này, bạn phải nhớ chọn chuối trên đường về nhà của bạn. Tôi cần chúng vào buổi sáng.”Cũng chính trí thông minh kiểu máy tính này nhắc nhở tôi phải giặt quần áo của mình. Nhưng có lẽ quan trọng nhất, nó chính là giọng nói nhỏ nói với tôi, “Tôi. Chính tôi.” Và ngay sau khi bán cầu não trái nói với tôi “Tôi…” Tôi trở nên tách biệt. Tôi trở thành một cá nhân riêng lẻ, tách biệt với các dòng chảy năng lượng xung quanh tôi và tách ra khỏi bạn. Và đây là một phần của bộ não mà tôi đã mất vào buổi sáng tôi bị đột quỵ.


Vậy, chúng ta là ai? Chúng tôi là nguồn năng lượng sống của vũ trụ, với thân thể khéo léo và hai tâm trí nhận thức. Và chúng tôi có quyền lựa chọn trong từng giây phút việc chúng ta là ai và chúng ta muốn thế giới của chúng ta như thế nào. Ngay ở đây, ngay bây giờ, tôi có thể bước vào tâm thức của bán cầu não phải của mình, nơi chúng tôi vốn là. Tôi là nguồn năng lượng sống của vũ trụ. Tôi là nguồn năng lượng sống bao gồm 50 nghìn tỷ phân tử xinh đẹp, thông minh tạo nên hình dạng của tôi. Hoặc, tôi có thể chọn để bước vào ý thức của bán cầu não trái của tôi, nơi tôi trở thành một cá nhân duy nhất, một vật chất rắn. Tách ra khỏi dòng chảy, tách ra khỏi bạn. Tôi là Tiến sĩ Jill Bolte Taylor: nhà nghiên cứu thần kinh và tâm thần. Đây là những “con người” bên trong của tôi. Bạn sẽ chọn ai? Bạn chọn ai? Và khi nào? Tôi tin rằng chúng ta càng dành thời gian lựa chọn để sống với bán cầu não phải của chúng ta, chúng ta sẽ càng muốn làm cho thế giới này hòa bình hơn, và hành tinh của chúng ta sẽ càng thanh bình hơn.Và tôi nghĩ đây là một tư tưởng cần lan rộng.

Trích: Buổi thuyết trình " Cơn đột quỵ khai sáng" của bác sĩ Jill Bolte Taylor