Đôi lúc ta nên nói tiếng "KHÔNG"
Dẫu một lần thôi, oán đã trồng
Đó đây kinh nghiệm, làm nếp sống
Từ Bi phải có Trí Huệ thông
Chưa "Độ" được mình, đừng ảo mộng
Biết nhân biết ngã, mới thành công
"Thực tại" cửa vào luôn rộng mở
Cớ sao cứ mãi "đứng ngoài trông"
Huệ Hương
Họa
Duyên cớ vì sao nói tiếng "KHÔNG"
Khởi tâm động niệm, nghiệp gieo trồng
Trở về thực tại, an nhiên sống
Có không, không có ... mới tỏ thông
Sanh tử Niết Bàn, đều huyễn mộng!
Ngay đây quê cũ, chớ nhọc công
Buông xuống mới hay, tâm rộng mở
Cửa "Không" ngay đó, "ngó mô trông?"
NT